Kiều Giang

Em cười giữa tiếng thu rơi





Anh nhớ em…
trời đất cũng nhớ em
rượu không uống,
sao say mềm cơn gió
trăng bên này và trăng bên đó
Ở bên nào mắt mờ lệ hỡi em ?
 
Anh nhớ em,
ngày tháng sẽ lãng quên...
ai làm chứng,
ân tình ta nguyện ước ?
trăng trước mặt, ngỡ em từ kiếp trước
thoảng bên tai, gió cũng hát ân tình
 
Anh chờ em –
đời khẽ hé môi xinh
thu nhạt nắng
vàng thơm cây trút lá
rừng không khép – mắt thu vàng tuổi nhớ
Anh thì thầm… thương tiếc tóc chiều phai
 
Anh yêu em
cho biển rộng sông dài
Và yêu cả
tay nhọc nhằn năm tháng
Em ở đâu,
tiếng cười nghe lãng đãng...
giữa hồn anh và giữa tiếng  thu rơi.




23/6/2013

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 1 tháng 7 năm 2013

Bình luận về Bài thơ "Em cười giữa tiếng thu rơi"